Thật sự bây giờ em không biết phải làm gì, tiếp tục hay ngừng lại? tiếp tục thì em có được sư hạnh phúc tạm thời nhưng sau đó sẽ thế nào đây?

Em năm nay 17 tuổi, có lẽ đây là cái tuổi quá nhỏ để yêu. Nhưng tình cảm đến với em rất bất ngờ, vô tình làm lý trí em không thể lấn át được trái tim...
2 năm trước, em học lớp 9, thầy là giáo viên chủ nhiệm của em- một giáo viên dạy Hóa, Lý cực giỏi. Em không hiểu tại sao thầy đối xử rất tốt với em, luôn nhờ em giúp thầy mọi việc trong lớp trong khi đó em không phải là lớp trưởng. Thầy nói chuyện với những học trò khác luôn là đề tài học tập, còn với em luôn luôn là những cuộc trò chuyện vui vẻ, những câu chuyện bâng quơ đâu đó... Trong lớp em luôn được thầy nuông chiều, muốn gì cũng được, luôn xưng hô "trỏng" với thầy nhưng không khi nào bị la mắng. Có lúc thầy còn bảo: "Với thầy, em muốn nói sao cũng được, nhưng với người khác thì đừng như vậy nghe chưa!".
Rồi kết thúc kì thi học kì 1, ngày nào em và lớp trưởng cũng được thầy gọi lên để phụ thầy tổng kết điểm. Mỗi lần như vậy thì thầy dẫn tụi em đi ăn. Có lần đi ăn cùng với các bạn khác lớp, đến quán ăn thầy ngồi xuống 1 ghế và đập tay xuống ghế bên cạnh ra hiệu cho em ngồi ở đó. Rồi lần nào cũng vậy...
Ở lớp mỗi tuần có 1 tiết sinh hoạt, là buổi tổng kết lỗi cả tuần. Tuy là học sinh giỏi nhưng em rất lì và hay phạm lỗi. Em để ý thấy rằng mỗi lần mở sổ đầu bài kiểm lỗi hễ thấy tên em là thầy kiếm chuyện khác để không đánh lớp. Nhưng có lẽ thấy làm như vậy không ổn nên có lần thầy đành phải đánh. Em cảm thấy thầy đánh rất đau nhưng tụi bạn em lại bảo: "Đánh tụi tao mạnh, còn đánh mày thì nhẹ thế, vậy cũng khóc!". Đó cũng là lí do tại sao tụi bạn trong lớp rất ghen tị và ghét em.
Em không hiểu tại sao thầy đối xử rất tốt với em (Ảnh minh họa)
Ra về, thầy đứng trước cửa lớp đợi em dẫn xe lên rồi bước ra chặn đường em, hỏi: "Hồi nãy ăn đòn vui không?(cười)". Mặc dù thấy đau nhưng bướng bỉnh em trả lời: "Đánh gì chẳng đau gì hết trơn". Thầy lại nói: "Trời người ta thương cho đành nhẹ mà nói như vậy, mai mốt đánh đau thật đau cho biết!".
Những lần đi học thêm thầy còn chở em về, em thấy vui lắm và không biết từ khi nào em đã thấy thương thầy nữa. Nhưng có 1 sự thật đau lòng mà em phải chấp nhận, đó là thầy đã có người yêu, và người đó là giáo viên bộ môn công nghệ ở lớp em. Nhưng 2 gia đình không cho họ đến với nhau vì có lí do.
Hết năm học, em thi tuyển sinh vào lớp 10, em và thầy vẫn còn liên lạc qua lại. Ngày sinh nhật thầy, em và thầy đi chơi, đi ăn xong 2 người tìm 1 nơi để ngồi nói chuyện, em hỏi về chuyện tình cảm của thầy với người đó. Thầy khẳng định với em là giữa 2 người không hề có chuyện gì, chỉ là bạn bè, nhưng em biết chắc là thầy nói dối và em nghĩ thầy nói dối để làm gì nhỉ? Nói chuyện một hồi, thầy nói với em 1 câu mà đến tận bây giờ em vẫn không hiểu. Thầy nói: "Em cứ vẽ cho mình 1 bức tranh đi, mặc kệ ai không tin nhưng chỉ cần em và ai đó trong tranh tin là được rồi!"...
Sau đó, em được tin người yêu thầy lấy chồng. Trong khoảng thời gian đó, em và thầy thường xuyên đi chơi và đi ăn cùng nhau. Ba tháng từ ngày sinh nhật thầy, đến sinh nhật em, em và thấy cũng tiếp tục đi chơi như vậy, 2 người vào quán cà phê ngồi nói chuyện, thầy ngả đầu vào vai em một hồi lâu làm em thấy bất ngờ.

Sang năm lớp 11, em vẫn học thêm thầy môn hóa, có lẽ vì tình cảm là động lực để học nên điểm kiểm tra luôn đứng nhất nhì lớp. Điều đó làm em càng cảm thấy tôn trọng và yêu thương thầy nhiều hơn...
Nhưng từ khi sau sinh nhật em, thầy rất lạ, không còn những cuộc đi chơi như vậy nữa, chỉ còn lại sự chăm sóc từ 1 phía ở nơi em dành cho thầy. Thầy ngày càng gắt gỏng, lạnh lùng và không muốn 2 đứa lại thân mật như hồi trước. Điều đó làm em thấy khó hiểu và rất đau, vì bây giờ em đã rất yêu thầy rồi. Xin mọi người hãy cho em lời khuyên tình cảm giữa em và thầy là gì?
  1. Anonymous

    khi đã yêu ai rồi thì rất khó mà để từ bỏ và quên đi. Mình cũng không dám chắc rằng thời gian sẽ xoá bỏ hết điều này. Bạn còn quá trẻ để suy nghĩ tới một thứ gì đó xa vời hơn, một tương lai đang còn đợi phía trước đang đón đợi bạn. Hãy tập chấp nhận sự thật. Nhưng để mọi chuyện êm đềm hơn thì 2 người nên có một cuộc gặp gỡ. Hãy giải bầy hết tâm tư của chính mình. Mình nghĩ rằng người đó sẽ hiểu và cảm thông. Và sẽ có hướng giải quyết tốt hơn cho cả hai người

  1. hungmongcai_qn

    toi ton trong tinh cam cua em,do la tinh cam dau doi va no rat thieng lieng trong doi moi chung ta. the nhung toi lai nhin nhan ra em chi la nguoi dung o vi tri thu 2 hay3 ,, zi do trong tim thay giao cua em thoi,theo cau truyen ban ke.em con qua tre de nghi ve chuyen tinh cam zizizizi do long con nguoi kho hieu lam em a,hay tap chung vao hoc thi tot hon.hay chi nen nhin tu xaxa ve nguoi minh thuong thoi la duoc roi.dung de'n qua gan keo sau nay em hoi tiec ''kieu mo dang mieng me'o''

  1. Anonymous

    ông thầy bạn tốt đấy,có vẻ ổng biết tình cảm bạn,ổng sợ.. đủ thứ......gặp mình oke mình đi hotel đi=)).nên giữ khoảng cách cho đến khi trưởng thành thêm 1 chút nữa.tuổi tác không thành vấn đề...

Đăng nhận xét